Nội Dung
Đối với tôi, Osato Suzutaro, Shioya Wataru chỉ là một người bạn. Chỉ là một người bạn bình thường. Nếu nói thẳng ra, cậu ta còn là một người bạn hơi phiền phức. Đã 5 năm kể từ khi chúng tôi gặp nhau thời cấp ba. Cậu ấy là kiểu người hoàn toàn khác với tôi, thậm chí có phần đáng ngưỡng mộ vì lúc nào cũng ung dung và khó đoán. Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm khi biết Shioya đã tìm được việc và chúc mừng cậu ấy—chỉ trong chốc lát. Vậy mà đột nhiên cậu ta lại chạy đến nhà tôi và thản nhiên nói: "Tớ nghỉ việc rồi~" …Để cậu ấy ở nhờ thì cũng được thôi, nhưng có một vấn đề khiến tôi không thể không bận tâm…